Hồng Vân diễn ngâm:
Nửa đêm về sáng
Tự trong cơn mơ
Tôi thức giấc
Viết bài thơ nàỵ
Có những giấc ngủ say
Và đầy mộng mị
Tôi không thấy kinh dị,
Không vui mà cũng chẳng buồn.
Không sầu, không lo,
Không thương, không tiếc.
Tôi không nghe thấy tiếng mình nói
Mà chỉ lắng nghe trong tĩnh lặng.
Tôi đã được trở về
Như một đứa trẻ thơ:
Cali, Sài Gòn, Hà Nội,Sydney…
Gặp Cha, thăm Mẹ
Và rất nhiều người thân
Mà đã ra đi vĩnh viễn từ lâu.
Gặp nhau không âu sầu,
Không nhớ, không thương.
Tôi chỉ muốn luôn luôn
Được sự êm đềm
Trong mộng tưởng.
Giấc mộng không vấn vương
Giấc mộng bình thường.
Đời vui, đời buồn,
Đời vời vợi,
Đời nhiều vấn vương,
Đời đầy áp lực
Đè nặng con người,
Đi vào Tâm Thức.
Khi đời lắng xuống
Trong giấc ngủ hồn nhiên
Hay trong lúc ngồi Thiền
Tôi cảm thấy…
Đời người như sợi tơ trời
Nhiều sắc, nhiều mầu
Bập bềnh
Trong không gian, vũ trụ
Biến đổi không ngừng
Theo thời gian và không gian.
Giấc ngủ nhẹ nhàng hơn
Là phải sống
Trong Cõi Chết
Của đời sống
Văn Minh, Máy Móc
Hàng ngày.
Vô Không
Sept. 1996
Ngày M., con trai tôi 24 tuổi